
Chắc hẳn nhiều bạn đọc cũng giống như tôi, đã đi làm từ khi còn rất nhỏ, từ cái tuổi mà người ta gọi là “tuổi ăn tuổi chơi”. Vậy mà tôi phải đi kiếm tiền từ khi còn học phổ thông, những tháng nghỉ hè hay những ngày được nghỉ học tôi tìm đủ mọi cách để có tiền, thời gian nhiều đi vào các làng nghề làm phụ đủ việc đến những ngày rảnh rỗi ra đồng mò từng con cua bắt từng con cá đem đi bán, chung quy lại là vì đông tiền.

Các bạn nghĩ như thế có được gọi là vất vả không? Nếu bạn nào nghĩ là không thì các bạn đã nhầm, gọi là đi làm, là kiếm tiền thì tất nhiên phải đổ mồ hôi nước mắt vào đấy. Tuy nhiên có một điều mà ngay lúc đó tôi không hiểu đó là, mặc dù thế nhưng tôi không có cảm thấy mệt mỏi, không cảm thấy áp lực. Nếu gặp một vấn đề như là xích mích với chủ nhà tôi sẵn sàng nghỉ công việc đó để đi kiếm một công việc khác, lo gì chứ!!! việc đó gần như xảy ra thường xuyên, hàng tuần thậm trí hàng ngày. Tôi không thể duy trì một công việc nào lâu dài.
Và cứ như thế tôi đi học và xen lẫn với đó là đi làm, liên tục cho đến khi tôi trưởng thành hơn, đó là từ lúc bước chân vào trường Đại học, bắt đầu sồng xa nhà, áp lực kiếm tiền tăng lên. Khi mà, bố mẹ ngày càng già yếu, số tiền phải chi trả ngày càng nhiều, tôi bắt đầu cản thấy mệt mỏi hơn không thể chủ động được giữa công việc và học tập.
“Lưu ý: Đây là chủ đề tôi viết về vấn đề kiếm tiền nên tôi sẽ không nói đến việc học tập của tôi và sẽ hẹn các bạn đến những bài viết sau”.
Cứ như thế 4 năm trôi qua tôi cũng đã làm nhiều việc có nhiều kinh nghiệm hơn, có thể chịu đựng được áp lực lớn, cụ thể là tôi đã gắn bó với một công việc gần 2 năm liền. Các bạn đừng cười tôi, chắn nhiều bạn cũng như tôi vậy thôi, tuổi còn trẻ mỗi khi có chút thành tích lại muốn khoe khoang, cho dù nhiều trường hợp mình cũng hơi nổ một tí “một tí là nói vậy chứ nổ nhiều lắm đấy”. Đùa chút cho vui, mặc dù nổ là thật nhưng những gì tôi chia sẻ lên đây là hoàn toàn chính xác đấy! ? Nói đến đâu rồi nhỉ. À đến đoạn khoe thành tích, tiếp theo 4 năm trôi qua tuy cũng có nhiều áp lực hơn nhưng cái cảm giác khi còn học phổ thông đối với bây giờ tôi không thấy có nhiều khác biệt. Chỉ khi….
Chỉ khi…
Tôi ra trường làm gì?
Tôi ra trường bắt đầu một môi trường hoàn toàn mới, có nhiều khác biệt, là gì? Các bạn sẽ biết ngay thôi ?)))
Tôi đi làm một công việc mà tôi hoàn toàn cảm thấy mệt mỏi, chưa bao giờ mệt như vậy, ở đây tôi gặp những người giống như tôi, họ có chung mục tiêu, chung mục đích, nhưng có điều khác biệt là kinh nghiệm của họ hơn hẳn tôi và điều đó tạo nên sự khác biệt. Đó là sau một tuần làm tôi đã phải bỏ cuộc còn họ thì vẫn tiếp tục, tại vì tôi hiểu họ còn có gia đình, có con nhỏ đang chờ họ ở nhà mang những đồng tiền về.
Đến đây tôi mời hiểu được những gì mà tôi đã trải qua gần mười năm kiếm từng đông tiền đó, nhưng vẫn tôi thắc mắc không thể hiểu. Tôi đi làm kiếm tiền cho bản thân, được bao nhiêu, sẵn sàng tiêu hết nếu như có việc gì đó làm tôi cảm thấy thích thú, còn nếu tôi cảm thấy chán và không muốn đi làm thì hôm đó tôi nghỉ và không giải thích gì thêm mặc dù biết là sẽ không có một đồng nào, cái cảm giác không làm tôi thấy hối tiếc gì?
Đó là điều khác biệt, chỉ một tuần thôi khi mà áp lực từ bố mẹ già yếu không lo được cho tôi nữa, tất cả mọi việc liên quan đến tiền tôi phải lo, nhiều vấn đề hơn không còn là chỉ riêng mình thì cách suy nghĩ sẽ khác. Nếu các bạn nghỉ làm một ngày nó không hề đơn giản các bạn có thể cảm nhận được hôm đó bố mẹ bạn ở nhà sẽ phải ăn ít đi, hay không có tiền để chi tiêu hoạt động hàng ngày. Điều đó thật kinh khủng, thật quá kinh khủng. Các bạn đọc Ạ!!!
Tổng Kết
Nếu hay các bạn hãy like và để lại comment về chủ để các bạn yêu thích mình sẽ giành thời gian để viết bài và cùng các bạn chia sẻ nhé!
Tác giả: Lưu Hải